Liên Khúc Sầu Lẻ Bóng, Nửa Đêm Ngoài Phố, Lưu Bút Ngày Xanh, Sao Chưa Thấy Hồi Âm - Cẩm Ly, Giao Linh, Phương Dung
-
Nhạc sĩ: Anh Bằng (Nhạc Sĩ), Thanh Sơn, Trúc Phương (Nhạc Sĩ)
-
Thể loại: Trữ Tình
Video này được phát từ Youtube bằng tính năng nhúng (embed) của Youtube.
Chủ sở hữu video đang cài đặt chế độ cho phép nhúng video. Nếu bạn là chủ sở hữu, và muốn Nhac.vn dừng nhúng video này, bạn có 2 cách:
1. Truy cập Youtube Creator Studio/ Chọn Video/ Chọn cài đặt nâng cao và tắt cài đặt "Cho phép nhúng" (Allow Embedding)
2. Bấm nút Báo cáo và chọn "Gỡ nhúng Youtube của tôi" và điền các thông tin liên lạc. Nhac.vn sẽ liên hệ hỗ trợ thông tin trong 24 giờ.
Chủ sở hữu video đang cài đặt chế độ cho phép nhúng video. Nếu bạn là chủ sở hữu, và muốn Nhac.vn dừng nhúng video này, bạn có 2 cách:
1. Truy cập Youtube Creator Studio/ Chọn Video/ Chọn cài đặt nâng cao và tắt cài đặt "Cho phép nhúng" (Allow Embedding)
2. Bấm nút Báo cáo và chọn "Gỡ nhúng Youtube của tôi" và điền các thông tin liên lạc. Nhac.vn sẽ liên hệ hỗ trợ thông tin trong 24 giờ.
Lời bài hát
[Sầu Lẻ Bóng]
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn.
Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu.
[ĐK:]
Đêm ấy mưa rơi nhiều
Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu
Tiễn chân người đi
Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly.
Nghe tim mình giá buốt
Hồi còi xé nát không gian
Xót thương vô vàn
Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn đêm.
Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi
Mà người còn vắng bóng mãi
Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay đã phai rồi.
Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên
Đời việc gì đến sẽ đến
Những ai bạc bẽo mình vẫn không đành lòng quên.
[Nửa Đêm Ngoài Phố]
Buồn vào hồn không tên
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
Đường phố vắng đêm nao quen một người
Mà yêu thương trót trao nhau trọn đời.
Để rồi làm sao quên
Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về
Và biết có đêm nao ta hẹn hò
Để tâm tư những đêm ngủ không yên.
[ĐK:]
Nửa đêm lạnh qua tim
Giữa đường phố hoa đèn
Có người mãi đi tìm
Một người không hẹn đến
Mà tiếng bước buồn thêm.
Tiếc thay hoài công thôi
Phố đã vắng thưa rồi
Biết rằng chẳng duyên thừa
Để người không gặp nữa
Về nối giấc mơ xưa.
Ngày buồn dài lê thê
Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về
Làm rét mướt qua song len vào hồn
Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi.
Đời còn nhiều bâng khuâng
Có ai vì thương góp nhặt tâm tình này
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười
Và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi.
[Lưu Bút Ngày Xanh]
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi
Nhắc lại câu chuyện buồn
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu
Nơi kỷ niệm êm ái.
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ
Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường
Tiếng cười vạn tình thương.
Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn theo tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng.
Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ
Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò
Người em gái mến thương nơi chốn nào
Bao giờ mình gặp nhau.
[ĐK:]
Có những lần hoàng hôn rớt trên vai
Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu
Nhớ nhau vì đâu.
Biết nói gì tình ta trót chia phôi
Khép tâm tư dành riêng mến một người
Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim
Biết đâu mà tìm.
Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa
Khiến lòng tôi bùi ngùi
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh cài cành hoa tím.
Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu
Dòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình
Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn
Để lại chuyện buồn vui.
[Sao Chưa Thấy Hồi Âm]
Theo năm tháng hoài mong
Thư gởi đi mấy lần
Đợi hồi âm chưa thấy
Anh ơi nhớ rằng đây
Còn có em đêm ngày
Hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi người đã hứa
Toàn những lời chan chứa
Còn hơn gió hơn mưa
Mỗi tuần một lần thư
Kể nghe chuyện sương gió
Kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng nay vắng hồi thư
Thế là anh hững hờ
Hoặc là anh không nhớ
Em đâu khác người xưa
Ngày lẫn đêm mong chờ
Tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng
Đời trăm ngàn cay đắng
Hỏi anh biết hay chăng
Chỉ cần một hồi âm
Là em mừng vui lắm
Cớ sao anh phụ lòng.
[ĐK:]
Ngày xưa anh còn nhớ
Nàng Tô Thị bồng con ngóng trông
Thời gian đã hoài công
Người thành đá ngàn kiếp yêu thương chồng.
Ngày nay em nào thấy
Lòng chân thành của tình thế nhân
Tìm đâu trong tình yêu
Được bền lâu để kiếp sau không sầu.
Em mơ ước làm sao
Cho trọn mối duyên đầu
Đẹp lòng anh yêu dấu
Xưa Chức Nữ chàng Ngưu
Từng đắng cay dãi dầu
Chờ Ô Thước bắt cầu.
Còn anh từ xa cách
Làm em hờn em trách
Hỏi anh có hay không
Mỏi mòn đợi hồi âm
Thềm hoa giờ vắng bóng
Nhớ thương ai ngập lòng.
Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay xé tâm hồn.
Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước chân vào đường yêu.
[ĐK:]
Đêm ấy mưa rơi nhiều
Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu
Tiễn chân người đi
Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly.
Nghe tim mình giá buốt
Hồi còi xé nát không gian
Xót thương vô vàn
Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn đêm.
Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi
Mà người còn vắng bóng mãi
Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay đã phai rồi.
Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên
Đời việc gì đến sẽ đến
Những ai bạc bẽo mình vẫn không đành lòng quên.
[Nửa Đêm Ngoài Phố]
Buồn vào hồn không tên
Thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời
Đường phố vắng đêm nao quen một người
Mà yêu thương trót trao nhau trọn đời.
Để rồi làm sao quên
Biết tên người quen, biết nẻo đi đường về
Và biết có đêm nao ta hẹn hò
Để tâm tư những đêm ngủ không yên.
[ĐK:]
Nửa đêm lạnh qua tim
Giữa đường phố hoa đèn
Có người mãi đi tìm
Một người không hẹn đến
Mà tiếng bước buồn thêm.
Tiếc thay hoài công thôi
Phố đã vắng thưa rồi
Biết rằng chẳng duyên thừa
Để người không gặp nữa
Về nối giấc mơ xưa.
Ngày buồn dài lê thê
Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về
Làm rét mướt qua song len vào hồn
Làm khô môi biết bao nhiêu lần rồi.
Đời còn nhiều bâng khuâng
Có ai vì thương góp nhặt tâm tình này
Gửi giúp đến cố nhân mua nụ cười
Và xin ghi kỷ niệm một đêm thôi.
[Lưu Bút Ngày Xanh]
Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi
Nhắc lại câu chuyện buồn
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu
Nơi kỷ niệm êm ái.
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ
Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường
Tiếng cười vạn tình thương.
Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn theo tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng.
Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ
Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò
Người em gái mến thương nơi chốn nào
Bao giờ mình gặp nhau.
[ĐK:]
Có những lần hoàng hôn rớt trên vai
Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu
Nhớ nhau vì đâu.
Biết nói gì tình ta trót chia phôi
Khép tâm tư dành riêng mến một người
Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim
Biết đâu mà tìm.
Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa
Khiến lòng tôi bùi ngùi
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh cài cành hoa tím.
Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu
Dòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình
Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn
Để lại chuyện buồn vui.
[Sao Chưa Thấy Hồi Âm]
Theo năm tháng hoài mong
Thư gởi đi mấy lần
Đợi hồi âm chưa thấy
Anh ơi nhớ rằng đây
Còn có em đêm ngày
Hằng thương nhớ vơi đầy.
Ngày đi người đã hứa
Toàn những lời chan chứa
Còn hơn gió hơn mưa
Mỗi tuần một lần thư
Kể nghe chuyện sương gió
Kể nghe niềm ước mơ.
Nhưng nay vắng hồi thư
Thế là anh hững hờ
Hoặc là anh không nhớ
Em đâu khác người xưa
Ngày lẫn đêm mong chờ
Tình yêu nói sao vừa.
Từ lâu đành xa vắng
Đời trăm ngàn cay đắng
Hỏi anh biết hay chăng
Chỉ cần một hồi âm
Là em mừng vui lắm
Cớ sao anh phụ lòng.
[ĐK:]
Ngày xưa anh còn nhớ
Nàng Tô Thị bồng con ngóng trông
Thời gian đã hoài công
Người thành đá ngàn kiếp yêu thương chồng.
Ngày nay em nào thấy
Lòng chân thành của tình thế nhân
Tìm đâu trong tình yêu
Được bền lâu để kiếp sau không sầu.
Em mơ ước làm sao
Cho trọn mối duyên đầu
Đẹp lòng anh yêu dấu
Xưa Chức Nữ chàng Ngưu
Từng đắng cay dãi dầu
Chờ Ô Thước bắt cầu.
Còn anh từ xa cách
Làm em hờn em trách
Hỏi anh có hay không
Mỏi mòn đợi hồi âm
Thềm hoa giờ vắng bóng
Nhớ thương ai ngập lòng.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận