Tâm Sự Sông Hương - Thanh Thanh Hiền, Minh Thành
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Em vẫn thường hái nhành hoa mái
Cài lên tóc mây thướt tha thơ bồng
Và mái tranh nghèo bên dòng sông Hương
Còn nhớ không em với bao kỷ niệm
Với dòng sông quê khi ta còn bé thơ
Kỷ niệm ngày thơ cứ thêm nhiều theo năm tháng
Thiên mụ nghiêng soi mặt song khi hoàng hôn buông
Hai đứa lắng nghe sâu thẳm tiếng chuông chùa
Huế thân yếu dưới dòng Hương Giang nên thơ mộng bao đời
Trường Quốc Học xưa hai đứa thường đi về chung lối
Những hàng cây mai lá bên chờ cũng thân nhau
Nhà hai đứa ở bên sông, mỗi buổi sáng mai qua cầu Tràng Tiền
Nhịp cong cong như dải lụa tầm tự soi bóng nước
Soi vào mắt nhau thấy trời xanh lồng lộng
Xao động mái chèo mênh mang giọng hồ mái đẩy
A...aa... tạm biệt Cố Đô với sông Hương núi Ngự
Tôi ra đi theo tiếng gọi Bác Hồ
Kháng chiến gian lao không dám hẹn ngày về
Đôi dép quê hương và tấm khăn rặng em trao gởi
Màu áo xanh bình dị màu cây cỏ quê hương
Chiếc ba lô mang nặng nghĩa ân
Với mũ tai bèo gắn sao năm cánh
Đã theo tôi trên khắp nẻo đường tấm nghĩa
Mong có một ngày về giải phóng Huế thân yêu
Chuông chiều buông dài trên sông
Dòng sông Hương có em mong chờ
Ngày tôi lên ngàn, mắt em buồn chia ly
Tà áo trắng bay trong đêm gió lộng
Mái tóc thề ngang vai, em tiễn người ra đi
Ngày ấy anh đi sông Hương còn mịt mùng núi lửa
Núi Ngự Bình kia mối thù âm ngự khúc ruột miền Trung
Bất khuất hiên ngang trong lửa đạn quân thù
Cô nữ sinh năm xưa nay là biệt động thành
Đi đầu trong đấu tranh phá tề diệt ác
Những tiếng nổ kinh hoàng giữa thành nội Cố Đô
Giặc dừng chân bắt bớ khảo tra,
Giữa những năm sáu mươi đầy máu lửa
Cùng đồng đội em bám trụ hiên ngang
Giữa lòng dân như rừng dừa xanh với đất vùng biển
Rồi một thu sương giăng mù mịt
Tiếng em gọi Bác Hồ vang vọng dòng sông
Sau những ngày bám trụ kiên gan
Giặc đã bắn em điên cuồng trong thất bại
Bất khuất hiên ngang chói ngời gương liệt nữ
Sông Hương êm đềm kể mãi chuyện về em
Xứ Huế mất đi người con trung hiếu
Đồng đội mất đi người chiến sĩ kiên trung
Trong tim tôi nghe căm giận trào dâng
Tiếng súng tiếng công đã bùng lên cùng pháo tết
Khi xuân về mai về thêm thắm
Sông Hương êm đêm thơ mộng Cố Đô xưa
Nóc chợ Đông Ba cờ bay phấp phới
Với thân yêu tươi sắp nắp thanh bình
Trái tim em trái tim người chiến sĩ
Em sống trung thành chớ thiên ai
Em nằm đó mà dân sống cùng nô nước
Chuông Thiên Mụ ngân dài du mãi hồn em
Cài lên tóc mây thướt tha thơ bồng
Và mái tranh nghèo bên dòng sông Hương
Còn nhớ không em với bao kỷ niệm
Với dòng sông quê khi ta còn bé thơ
Kỷ niệm ngày thơ cứ thêm nhiều theo năm tháng
Thiên mụ nghiêng soi mặt song khi hoàng hôn buông
Hai đứa lắng nghe sâu thẳm tiếng chuông chùa
Huế thân yếu dưới dòng Hương Giang nên thơ mộng bao đời
Trường Quốc Học xưa hai đứa thường đi về chung lối
Những hàng cây mai lá bên chờ cũng thân nhau
Nhà hai đứa ở bên sông, mỗi buổi sáng mai qua cầu Tràng Tiền
Nhịp cong cong như dải lụa tầm tự soi bóng nước
Soi vào mắt nhau thấy trời xanh lồng lộng
Xao động mái chèo mênh mang giọng hồ mái đẩy
A...aa... tạm biệt Cố Đô với sông Hương núi Ngự
Tôi ra đi theo tiếng gọi Bác Hồ
Kháng chiến gian lao không dám hẹn ngày về
Đôi dép quê hương và tấm khăn rặng em trao gởi
Màu áo xanh bình dị màu cây cỏ quê hương
Chiếc ba lô mang nặng nghĩa ân
Với mũ tai bèo gắn sao năm cánh
Đã theo tôi trên khắp nẻo đường tấm nghĩa
Mong có một ngày về giải phóng Huế thân yêu
Chuông chiều buông dài trên sông
Dòng sông Hương có em mong chờ
Ngày tôi lên ngàn, mắt em buồn chia ly
Tà áo trắng bay trong đêm gió lộng
Mái tóc thề ngang vai, em tiễn người ra đi
Ngày ấy anh đi sông Hương còn mịt mùng núi lửa
Núi Ngự Bình kia mối thù âm ngự khúc ruột miền Trung
Bất khuất hiên ngang trong lửa đạn quân thù
Cô nữ sinh năm xưa nay là biệt động thành
Đi đầu trong đấu tranh phá tề diệt ác
Những tiếng nổ kinh hoàng giữa thành nội Cố Đô
Giặc dừng chân bắt bớ khảo tra,
Giữa những năm sáu mươi đầy máu lửa
Cùng đồng đội em bám trụ hiên ngang
Giữa lòng dân như rừng dừa xanh với đất vùng biển
Rồi một thu sương giăng mù mịt
Tiếng em gọi Bác Hồ vang vọng dòng sông
Sau những ngày bám trụ kiên gan
Giặc đã bắn em điên cuồng trong thất bại
Bất khuất hiên ngang chói ngời gương liệt nữ
Sông Hương êm đềm kể mãi chuyện về em
Xứ Huế mất đi người con trung hiếu
Đồng đội mất đi người chiến sĩ kiên trung
Trong tim tôi nghe căm giận trào dâng
Tiếng súng tiếng công đã bùng lên cùng pháo tết
Khi xuân về mai về thêm thắm
Sông Hương êm đêm thơ mộng Cố Đô xưa
Nóc chợ Đông Ba cờ bay phấp phới
Với thân yêu tươi sắp nắp thanh bình
Trái tim em trái tim người chiến sĩ
Em sống trung thành chớ thiên ai
Em nằm đó mà dân sống cùng nô nước
Chuông Thiên Mụ ngân dài du mãi hồn em
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận