Liên Khúc Nỗi Buồn Sơn Nữ - Linh Vũ, Trúc Mai
-
Nhạc sĩ: Lê Dinh, Nguyễn Văn Đông, Hàn Châu
Xin lỗi Quý khách! Bài hát bị hạ tạm thời. Mong Quý khách vui lòng quay lại sau. Trân trọng cảm ơn!
Lời bài hát
Xuyên qua núi, băng qua suối
Rừng muôn lối mập mờ nối cây rừng
Lưng đèo cao lửa thiêng khơi bập bùng
Nương theo gió tiếng ai hát trên đồi
Nghe buồn sao vút cao sương ngang lưng đồi
Vang trong gió, vang trong núi
Lời yêu thương ai hát trong đêm trường
Xuyên qua núi, băng qua suối
Rừng muôn lối mập mờ nối cây rừng
Lưng đèo cao lửa thiêng khơi bập bùng
Nương theo gió tiếng ai hát trên đồi
Nghe buồn sao vút cao sương ngang lưng đồi
Vang trong gió, vang trong núi
Lời yêu thương ai hát trong đêm trường.
Này mường lúa, suối reo vang trên đèo xa
Nhưng đêm khuya trăng xế ta tiếng ca ôi mặn mà về nơi ban xa
Đây mường lúa, nhưng khi sương chiều lan xuống
Kéo nhau ta cùng lướt ngàn chờ khi trăng lên ta về làng
Đây mường luông, ánh trăng lan trên đồi cao
Ánh trăng khuya ôi mơ màng, sáng soi muôn cây rừng, tựa như ánh sao
Đây mường luông, tiếng ca đêm dài âm ú
Thoáng qua muôn ngàn lá rừng, quyện vào không gian, xóa tan bao hận thù
Bùng bập bùng tiếng trống sé nát đêm thâu
Người người hòa ca nguyện với tới trăng sao
Để lòng hòa theo muôn lửa chiếu sáng nơi nao
Soi rừng âm u
Lửa bập bùng tí tách hòa tiếng gió chơi vơi
Rừng càng về khuya nghe ngàn tiếng hát lên khơi
Rượu cần càng say nghe lòng ấm cúng sao vơi
Thương rừng già ơi !!!
---------------------------------------
Tôi xin kể ra nơi đây
Chuyện một người sơn nữ đẹp
Đẹp như đóa hoa lan rừng
Hương sắc ôi mặn nồng.
Nàng mang tên là La Lan
La Lan người sóc Kô-man
Chưa yêu đương, chưa đau thương
Nên nàng chưa biết buồn.
Bao trai tráng đang si mê
Chờ lọt vào đôi mắt đẹp
Thường nhảy múa ca tụng nàng
Trong những đêm hội làng.
Nàng La Lan vẫn ngây thơ
Vui say điệu múa Kô-hô
Tay trong tay, Kô-hô quay
Chưa biết yêu là gì
Rồi thời gian trôi qua
Môi nàng sơn nữ
Bỗng vắng tiếng cười
Thường đưa đôi mắt trông xa vời
Thì ra nàng đã biết yêu đương
Nàng yêu anh miền Kinh
Nàng thương anh thiệt tình
Nhưng chàng trai kia đã đi rồi
La Lan buồn nát cánh hoa rừng
Qua bao tháng mong tin xa
Mà người tình không trờ lại
Buồn lịm kín cả tâm hồn
La Lan khóc nhiều hơn.
Nàng lang thang từng đêm trăng
Qua bao ghềnh đá cheo leo
Ôi La Lan! Ôi La Lan!
Lan chết trên sườn đèo.
Rừng muôn lối mập mờ nối cây rừng
Lưng đèo cao lửa thiêng khơi bập bùng
Nương theo gió tiếng ai hát trên đồi
Nghe buồn sao vút cao sương ngang lưng đồi
Vang trong gió, vang trong núi
Lời yêu thương ai hát trong đêm trường
Xuyên qua núi, băng qua suối
Rừng muôn lối mập mờ nối cây rừng
Lưng đèo cao lửa thiêng khơi bập bùng
Nương theo gió tiếng ai hát trên đồi
Nghe buồn sao vút cao sương ngang lưng đồi
Vang trong gió, vang trong núi
Lời yêu thương ai hát trong đêm trường.
Này mường lúa, suối reo vang trên đèo xa
Nhưng đêm khuya trăng xế ta tiếng ca ôi mặn mà về nơi ban xa
Đây mường lúa, nhưng khi sương chiều lan xuống
Kéo nhau ta cùng lướt ngàn chờ khi trăng lên ta về làng
Đây mường luông, ánh trăng lan trên đồi cao
Ánh trăng khuya ôi mơ màng, sáng soi muôn cây rừng, tựa như ánh sao
Đây mường luông, tiếng ca đêm dài âm ú
Thoáng qua muôn ngàn lá rừng, quyện vào không gian, xóa tan bao hận thù
Bùng bập bùng tiếng trống sé nát đêm thâu
Người người hòa ca nguyện với tới trăng sao
Để lòng hòa theo muôn lửa chiếu sáng nơi nao
Soi rừng âm u
Lửa bập bùng tí tách hòa tiếng gió chơi vơi
Rừng càng về khuya nghe ngàn tiếng hát lên khơi
Rượu cần càng say nghe lòng ấm cúng sao vơi
Thương rừng già ơi !!!
---------------------------------------
Tôi xin kể ra nơi đây
Chuyện một người sơn nữ đẹp
Đẹp như đóa hoa lan rừng
Hương sắc ôi mặn nồng.
Nàng mang tên là La Lan
La Lan người sóc Kô-man
Chưa yêu đương, chưa đau thương
Nên nàng chưa biết buồn.
Bao trai tráng đang si mê
Chờ lọt vào đôi mắt đẹp
Thường nhảy múa ca tụng nàng
Trong những đêm hội làng.
Nàng La Lan vẫn ngây thơ
Vui say điệu múa Kô-hô
Tay trong tay, Kô-hô quay
Chưa biết yêu là gì
Rồi thời gian trôi qua
Môi nàng sơn nữ
Bỗng vắng tiếng cười
Thường đưa đôi mắt trông xa vời
Thì ra nàng đã biết yêu đương
Nàng yêu anh miền Kinh
Nàng thương anh thiệt tình
Nhưng chàng trai kia đã đi rồi
La Lan buồn nát cánh hoa rừng
Qua bao tháng mong tin xa
Mà người tình không trờ lại
Buồn lịm kín cả tâm hồn
La Lan khóc nhiều hơn.
Nàng lang thang từng đêm trăng
Qua bao ghềnh đá cheo leo
Ôi La Lan! Ôi La Lan!
Lan chết trên sườn đèo.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận