Chiếu Thủy - Decade
-
Nhạc sĩ: Decade
-
Thể loại: Rap/Hiphop Việt
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Ver 1 :
Cũng đã lâu rồi anh không nhắc về cô gái Sài Gòn đôi mươi,
Anh không chắc má em còn hồng vì nhành Chiếu Thủy bây giờ thôi tươi.
Anh nợ em cả một bầu trời, nợ hàng lệ dài rửa trôi má phấn,
Nợ em tôi một đời con gái, nợ cả vòng tay ôm dăm ba lần.
Vẫn nhớ tiết trời Sài Gòn mỗi chiều tháng Sáu mưa rơi âm ỉ.
Chia nhau vài dòng trang sách, tách cà phê nóng ta cùng nhâm nhi.
Chợt tựa đầu vào vai anh em nói muốn tìm thấy phút yên bình,
Em đâu biết rằng đời không êm ả, chỉ đừng để buồn chạm làn môi xinh.
Anh nợ em một chiều Sài Gòn, một con hẻm nhỏ mưa giăng trắng xóa,
Nợ em Sài Gòn ngày ấm, nợ em cả nụ cười nắng hoa.
Nợ em một nhành chiếu thủy, nợ em một tách trà gừng,
Nợ em nụ cười ở cuối con phố, nợ em lời chào khi tình ta ngưng.
Đà Nẵng bất chợt vào mùa, anh lại nhớ Sài Gòn năm đó,
Liệu em có ghé qua quán cũ chiếc ghế đung đưa ta cùng chuyện trò ?
Liệu bây giờ em có còn buồn? Khi chợt bất giác duyên ta lỡ làng.
Nếu bây giờ Sài Gòn chợt khóc, thấy cánh bướm trắng ngỡ ngàng không em?
Hook :
Gửi cho em âm thanh yên bình, nơi vi vu biển hát,
Gửi cho em chút gió miền Trung từ nơi đại dương bạt ngàn.
Gửi cho em buổi chiều rộn rã điệu hò kéo lưới quê anh,
Gửi tặng em một chút hoài niệm ở hàng phố phủ rêu xanh.
Ver 2 :
Em ơi nếu mai mình gặp, em có nhớ rằng tình mình ngọt đắng,
Vẫn có chút nỗi niềm trên môi nhưng em thay mưa bằng đôi giọt nắng.
Miệng lẩm nhẩm dăm ba câu thơ trong “Bàn Tay Em” của Xuân Quỳnh,
Mắt em long lanh rồi chợt hoen đỏ khi anh ra về lúc bình minh.
Rồi một mai em ơi! Ai đưa em về khi trời chập tối ?
Họ sẽ đưa em suốt cả chặng đời hay bỏ em về khi em giận dỗi ?
Lệ làm nhòa đôi mắt em tôi nhưng sương mai đọng Chiều Thủy mỗi sáng,
Em khóc bằng tất cả tinh khôi, tơ vương tuổi hồng một lần nữa sang.
Cho anh xin lỗi một lần vì tình ta rơi trên đường anh về.
Rời Sài Gòn vào chiều tháng Tám, trở về đất mẹ nơi đồng quê.
Chiều hoàng hôn bất chợt rực đỏ như mắt em tôi lỡ cả một đời,
Khi em đến không còn anh nữa, anh khép tình ta không nói một lời.
Rồi một mai dòng đời xô đẩy, ta có gặp nhau giữa lòng phố thị,
Anh sẽ tặng em nhành Mai Chiếu Thủy thay lời xin lỗi anh đã bỏ đi.
Xin đừng buồn, đừng khóc em ơi ! Cũng đừng trách ta hữu duyên vô phận.
Cả đời anh vẫn nợ Sài Gòn dù thân anh yên nơi mộ phần.
Hook :
Gửi cho em âm thanh yên bình, nơi vi vu biển hát,
Gửi cho em chút gió miền Trung từ nơi đại dương bạt ngàn.
Gửi cho em buổi chiều rộn rã điệu hò kéo lưới quê anh,
Gửi tặng em một chút hoài niệm ở hàng phố phủ rêu xanh.
Cũng đã lâu rồi anh không nhắc về cô gái Sài Gòn đôi mươi,
Anh không chắc má em còn hồng vì nhành Chiếu Thủy bây giờ thôi tươi.
Anh nợ em cả một bầu trời, nợ hàng lệ dài rửa trôi má phấn,
Nợ em tôi một đời con gái, nợ cả vòng tay ôm dăm ba lần.
Vẫn nhớ tiết trời Sài Gòn mỗi chiều tháng Sáu mưa rơi âm ỉ.
Chia nhau vài dòng trang sách, tách cà phê nóng ta cùng nhâm nhi.
Chợt tựa đầu vào vai anh em nói muốn tìm thấy phút yên bình,
Em đâu biết rằng đời không êm ả, chỉ đừng để buồn chạm làn môi xinh.
Anh nợ em một chiều Sài Gòn, một con hẻm nhỏ mưa giăng trắng xóa,
Nợ em Sài Gòn ngày ấm, nợ em cả nụ cười nắng hoa.
Nợ em một nhành chiếu thủy, nợ em một tách trà gừng,
Nợ em nụ cười ở cuối con phố, nợ em lời chào khi tình ta ngưng.
Đà Nẵng bất chợt vào mùa, anh lại nhớ Sài Gòn năm đó,
Liệu em có ghé qua quán cũ chiếc ghế đung đưa ta cùng chuyện trò ?
Liệu bây giờ em có còn buồn? Khi chợt bất giác duyên ta lỡ làng.
Nếu bây giờ Sài Gòn chợt khóc, thấy cánh bướm trắng ngỡ ngàng không em?
Hook :
Gửi cho em âm thanh yên bình, nơi vi vu biển hát,
Gửi cho em chút gió miền Trung từ nơi đại dương bạt ngàn.
Gửi cho em buổi chiều rộn rã điệu hò kéo lưới quê anh,
Gửi tặng em một chút hoài niệm ở hàng phố phủ rêu xanh.
Ver 2 :
Em ơi nếu mai mình gặp, em có nhớ rằng tình mình ngọt đắng,
Vẫn có chút nỗi niềm trên môi nhưng em thay mưa bằng đôi giọt nắng.
Miệng lẩm nhẩm dăm ba câu thơ trong “Bàn Tay Em” của Xuân Quỳnh,
Mắt em long lanh rồi chợt hoen đỏ khi anh ra về lúc bình minh.
Rồi một mai em ơi! Ai đưa em về khi trời chập tối ?
Họ sẽ đưa em suốt cả chặng đời hay bỏ em về khi em giận dỗi ?
Lệ làm nhòa đôi mắt em tôi nhưng sương mai đọng Chiều Thủy mỗi sáng,
Em khóc bằng tất cả tinh khôi, tơ vương tuổi hồng một lần nữa sang.
Cho anh xin lỗi một lần vì tình ta rơi trên đường anh về.
Rời Sài Gòn vào chiều tháng Tám, trở về đất mẹ nơi đồng quê.
Chiều hoàng hôn bất chợt rực đỏ như mắt em tôi lỡ cả một đời,
Khi em đến không còn anh nữa, anh khép tình ta không nói một lời.
Rồi một mai dòng đời xô đẩy, ta có gặp nhau giữa lòng phố thị,
Anh sẽ tặng em nhành Mai Chiếu Thủy thay lời xin lỗi anh đã bỏ đi.
Xin đừng buồn, đừng khóc em ơi ! Cũng đừng trách ta hữu duyên vô phận.
Cả đời anh vẫn nợ Sài Gòn dù thân anh yên nơi mộ phần.
Hook :
Gửi cho em âm thanh yên bình, nơi vi vu biển hát,
Gửi cho em chút gió miền Trung từ nơi đại dương bạt ngàn.
Gửi cho em buổi chiều rộn rã điệu hò kéo lưới quê anh,
Gửi tặng em một chút hoài niệm ở hàng phố phủ rêu xanh.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận