Bỏ Phố Lên Rừng - Phương Diễm Hạnh
Xin lỗi Quý khách! Bài hát bị hạ tạm thời. Mong Quý khách vui lòng quay lại sau. Trân trọng cảm ơn!
Lời bài hát
[Ngâm thơ:]
Sao người bỏ phố lên rừng
Sao người không nói ngập ngừng đắng cay
Mình tôi còn lại chốn này
Nửa đêm thức giấc lòng ray rứt buồn.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Một đi không nửa câu hò hẹn
Người giã từ mà ánh mắt rưng rưng.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Bỗng dưng làm kiếp chim xa lạ
Biệt núi sầu người có thấy nhớ nhung.
[ĐK:]
Người xót xa buồn lắm phải không
Không sao bỏ phố lên rừng
Đi làm mây cao trên đèo vắng
Trời vào đông có chạnh lòng.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Tự nhiên thành bóng chim tâm cá
Tôi thật buồn hỡi người có biết chăng.
Sao người bỏ phố lên rừng
Sao người không nói ngập ngừng đắng cay
Mình tôi còn lại chốn này
Nửa đêm thức giấc lòng ray rứt buồn.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Một đi không nửa câu hò hẹn
Người giã từ mà ánh mắt rưng rưng.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Bỗng dưng làm kiếp chim xa lạ
Biệt núi sầu người có thấy nhớ nhung.
[ĐK:]
Người xót xa buồn lắm phải không
Không sao bỏ phố lên rừng
Đi làm mây cao trên đèo vắng
Trời vào đông có chạnh lòng.
Người phụ tôi rồi có phải không
Cớ sao lại bỏ phố lên rừng
Tự nhiên thành bóng chim tâm cá
Tôi thật buồn hỡi người có biết chăng.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận